CON NGƯỜI KHÔNG CÓ CHỖ GỐI ĐẦU
Lời Chúa: 1V 19,19-21; Gl 5,13-18; Lc 9,51-62
Chuyện nhà Phật kể rằng: có một tu sĩ theo thầy học đạo đã lâu năm. Thấy anh đã tiến bộ nhiều, thầy cho anh sống tự lập. Anh dựng một túp lều đơn sơ giữa cánh đồng. Ngày ngày ngoài thời gian khất thực, anh chuyên tâm tụng kinh cầu nguyện. Anh chỉ có mỗi một manh áo. Cứ chiều tối, anh giặt áo, phơi khô, để sáng hôm sau có áo mặc. Cạnh lều anh ở, có con chuột đêm đêm bò ra cắn chiếc áo anh phơi. Buổi sáng, anh phải đi tìm kim chỉ vá áo. Buổi tối, chuột lại bò ra cắn. Sau nhiều lần vá, anh sợ manh áo sẽ nát nên quyết định nuôi một con mèo. Con mèo ăn khỏe nên thức ăn xin được không đủ cho anh và cho con mèo. Anh phải cấy lúa để có thêm thức ăn nuôi mèo. Vì cấy lúa, anh phải nuôi bò để cày ruộng. Bận rộn với việc đồng áng, anh không còn giờ tụng kinh cầu nguyện. Một thiếu nữ trong làng tình nguyện đến giúp, anh vui vẻ nhận lời. Vì có thêm người, nên anh phải lo làm nhà cửa khang trang. Chẳng bao lâu anh trở thành chủ gia đình có vợ, có con, có nhà cao cửa rộng, có ruộng đất. Ít lâu sau, thầy anh trở lại, nhìn nhà cửa, ruộng nương, trâu bò, thầy ngạc nhiên hỏi anh: “Tất cả những thứ này, tại sao thế?” Anh trả lời: “Tất cả chỉ vì con muốn giữ cho manh áo khỏi bị chuột cắn”.
Anh chị em thân mến,
Câu chuyện trên cho thấy con người chúng ta muốn vươn lên nhưng thật là khó. Có nhiều thứ vướng mắc ngăn cản bước chân. Vướng mắc kéo theo ràng buộc. Những vướng mắc ràng buộc đan nhau thành một tấm lưới khổng lồ vây bọc con người. Muốn tự do bay lên, chúng ta phải có can đảm phá tung những mắt lưới trói buộc.
Tiên tri Êlisê là người biết phá vỡ những trói buộc đó. Ông là một nhà nông. Khi thầy Êlia đến tìm, ông đang cày ruộng với 12 cặp bò. Có 12 đôi bò tức là khá giàu có. Thế mà, khi nghe Êlia kêu gọi, Êlisê đã chẻ cày làm củi, giết bò làm lễ vật, thiêu đốt tất cả để dâng tiến Chúa, rồi lên đường theo thầy.
Làm nghề nông thì tài sản là ruộng đất, trâu bò, cày cuốc. Đốt cày cuốc, giết trâu bò cũng có nghĩa là đoạn tuyệt với nghề nghiệp cũ để theo đuổi nghề nghiệp mới. Đốt cày cuốc, giết trâu bò cũng có nghĩa là đoạn tuyệt với quá khứ để ném mình vào tương lai. Đó là một lựa chọn dứt khoát. Ra đi không vướng bận, vì chẳng còn gì gắn bó, ràng buộc. Ra đi không trở lại, vì đốt cày, giết bò rồi thì đâu còn chỗ trở về nữa.
Thái độ của tiên tri Êlisê là thái độ mà Chúa Giêsu đòi hỏi nơi các môn đệ của Ngài qua bài Tin mừng hôm nay. Thánh Luca kể lại ba trường hợp cụ thể như sau:
Trường hợp thứ nhất: Khi Chúa Giêsu đang tiến lên Giêrusalem, nơi Ngài phải hoàn tất công cuộc cứu thế bằng tử nạn thập giá, thì một người chạy lại bày tỏ thiện chí tối đa: “Thưa Thầy, dù Thầy đi đâu, tôi cũng sẽ theo Thầy”. Chúa Giêsu không vồn vã cũng không xua đuổi, nhưng nói lên thân phận của Ngài để giúp cho người kia ý thức rõ ràng những gì chờ đợi anh ta nên Ngài nói: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu”. Điều này Chúa đã thực hiện từ lúc sinh ra cho đến lúc chết trên thập giá. Trong Tin mừng Luca, không bao giờ thấy nói đến một ngôi nhà riêng của Chúa Giêsu hoặc của nhóm môn đệ. Thực tế là như vậy đó, muốn theo hay không tùy ý.
Trường hợp thứ hai: Một người khác lại được Chúa Giêsu ngỏ lời trước: “Hãy theo Ta”. Nhưng anh ta lại xin phép trở về nhà mai táng cha mình trước đã. Chúa Giêsu không nhượng bộ: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết, phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”. Sứ mạng loan báo Nước Trời vượt trên tất cả, trên cả cha mẹ. Ai ở ngoài Nước Trời là ở trong cõi chết. Hãy để những người ở ngoài Nước Trời chôn cất những người ở ngoài Nước Trời. Còn người đã được gọi phục vụ Nước Trời thì hãy lo bổn phận chính của mình trước hết và trên hết, không được trì hoãn vì bất cứ lý do gì.
Trường hợp thứ ba: Người thứ ba đến xin theo Chúa Giêsu thì vừa xin đi theo vừa đặt điều kiện: “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã”. Chúa Giêsu nói thẳng cho anh ta biết rằng thái độ ấy không xứng đáng với Nước Thiên Chúa. Câu chuyện này cho ta liên tưởng đến câu chuyện ông Êlia gọi ông Êlisê. Ông Êlisê được gọi, xin về từ giã cha mẹ trước đã thì được ông Êlia đồng ý ngay. Còn ở đây, Chúa Giêsu cho thấy đòi hỏi của Nước Thiên Chúa mãnh liệt hơn đòi hỏi của Cựu Ước. Toan đi theo Chúa Giêsu mà còn quyến luyến cha mẹ hơn Chúa thì khác nào kẻ đã cầm cày mà còn ngoái cổ lại đàng sau. Cầm cày thì phải nhìn về phía trước mới cày được. Muốn theo Chúa Giêsu thì không được quyến luyến cái gì khác, kể cả cha mẹ.
Ba mẫu đối thoại này đặt chúng ta trước ánh sáng chói lọi của những đòi hỏi của Nước Thiên Chúa. Muốn theo Chúa Giêsu thì phải chấp nhận đồng số phận với Ngài: nghèo khó, không nhà riêng, không trụ sở, không có gì bảo đảm cho mình ở trần gian này; phải coi nhiệm vụ rao giảng Nước Trời là nhiệm vụ trên hết. Tất cả những ai muốn theo Chúa Giêsu trên con đường tới vinh quang đều phải coi Chúa Giêsu và Nước Thiên Chúa hơn tất cả, nếu còn ngoái cổ lại đàng sau, còn coi một cái gì hơn Chúa Giêsu thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa.
Đối với chúng ta là những người sống đời thánh hiến, bài Tin mừng hôm nay mời gọi chúng ta kiểm điểm lại thái độ sống của mình. Chúa Giêsu và Nước Trời đã thực sự độc chiếm tâm hồn và cuộc đời của mình chưa? Chúng ta có thực sự theo Chúa một cách vô điều kiện không? Bởi vì theo Chúa Giêsu thì có nhiều người muốn theo, nhưng lại chỉ muốn theo Chúa như quan niệm và ý mình muốn, chứ không theo Chúa như Chúa muốn. Vì thế, có khi mắc phải ảo tưởng là mình đang theo Chúa, nhưng thật ra họ đang theo mình và bắt Chúa theo mình. Theo Chúa đúng nghĩa là phải chấp nhận rủi ro; phải từ bỏ tất cả những gì không phủ hợp với ý Chúa hay không phù hợp với sự thánh thiện của Ngài; phải từ bỏ những gì là nguy cơ làm cho ta xa Chúa hay cản trở ta kết hợp mật thiết với Chúa. Theo Chúa là phải hoàn toàn tín nhiệm vào Chúa và thuộc trọn về Chúa.
Việc tham dự tích cực và trọn vẹn vào mầu nhiệm chết và sống lại của Chúa Kitô được tái diễn trên bàn thờ này sẽ giúp chúng ta sống một cuộc đời thuộc trọn về Chúa mãi mãi. Amen.
Ý kiến bạn đọc