HAI NỬA VIÊN THÀNH ĐỂ LÀ TÔI

HAI NỬA VIÊN THÀNH ĐỂ LÀ TÔI
Một nửa đi hoang! Một nửa Người Hai nửa viên thành để là tôi Nửa tôi không thể hư hoang nữa Vì có nửa Người thánh hiến tôi.

Một nửa đi hoang lấm bụi đời
Lang thang say lạc mãi xa khơi
Một nửa giăng tay chờ mỏi mắt
Lặng lẽ âm thầm mỗi ngày trôi
 
Một nửa đam mê chốn hồng trần
Sai lạc bon chen của phù vân
Một nửa kiên trì  nên gió thổi
Xuyên suốt tình yêu để thương thân
 
Một nửa chồn chân đói lã đời
Chán chường thất vọng và đơn côi
Một nửa hóa thân thành lương thực
Nên Bánh nên Cơm nên Tình Trời
 
Một nửa hồi tâm muốn trở về
Giũ bỏ bụi đường quá nhiêu khê
Một nửa giăng tay rưng rưng lệ
Ôm khối tình yêu rất tràn trề
 
Một nửa đi hoang! Một nửa Người
Hai nửa viên thành để là tôi
Nửa tôi không thể hư hoang nữa
Vì có nửa Người thánh hiến tôi.
                                                       Cao Danh Viện
                                                         Trích trong tập thơ CÓ MỘT VƯỜN THƠ DẠO, tập 4