GẦN NHƯ TÌNH CỜ

GẦN NHƯ TÌNH CỜ
Suy niệm Lời Chúa thứ Tư tuần XVII Thường Niên B

“Nước Trời giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng!”; “Nước Trời cũng giống như người buôn nọ đi tìm ngọc quý!”.

Ngạn ngữ Ý có câu, “Vận mệnh được quyết định, không phải bởi tình cờ, nhưng bởi những lựa chọn. Khi trò chơi kết thúc, vua và quân tốt cùng quay trở lại trong một chiếc hộp!”.

Kính thưa Anh Chị em,
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay cũng nói đến một điều gì đó không phải ‘bởi tình cờ’, nhưng ‘bởi những lựa chọn’; bên cạnh đó, còn phải ‘tìm kiếm và tiếp tục khám phá’. Tin Mừng hôm nay, cùng một lúc, trình bày hai dụ ngôn rất ngắn và rất giống nhau; nhưng thật bất ngờ, dẫu giống nhau, hai dụ ngôn vẫn có những khác biệt nhỏ đáng cho chúng ta suy nghĩ! Có vẻ như “kho tàng” trong dụ ngôn đầu được phát hiện ‘gần như tình cờ’, người kia chỉ đơn giản là “tìm được” nó; điều này trái ngược với dụ ngôn sau, trong đó, thương nhân phải “đi tìm” mới có được “viên ngọc!”.

Chúng ta thường cho là ‘đương nhiên’, hoặc ‘gần như tình cờ’ khi gặp được ‘những kho tàng’ của Thiên Chúa mà không hề tìm kiếm nó! Dường như chúng ta thường có thái độ ‘vô tình’ như thế bất cứ lúc nào Thiên Chúa âm thầm can thiệp vào cuộc sống chúng ta, khi xem ra, chúng ta không phải “đi tìm” sự can thiệp của Ngài. Chẳng hạn, nếu ai đó chia sẻ niềm tin của họ hoặc một nguồn cảm hứng về Thiên Chúa cho tôi, tôi nhận được ‘gần như tình cờ’, thì đó thực sự vẫn là một hồng ân, và đôi khi là một kho tàng mà Thiên Chúa ban tặng. Vấn đề là nhiều khi chúng ta được ban cho những kho báu này, thì không phải lúc nào chúng ta cũng xem chúng như là những kho tàng!

Hãy tưởng tượng, nếu người kia tình cờ tìm thấy kho tàng trong ruộng, nhưng do thờ ơ, ông không buồn mở nó ra; nhìn thấy nó từ xa, một chút tò mò, nhưng ông không đủ nghị lực để khám phá nó, nhìn vào bên trong nó… Trong trường hợp này, người ấy sẽ không có lý do gì để đi bán tất cả những gì ông có mà mua thửa ruộng ấy! Một thông điệp rõ ràng mà dụ ngôn đầu tiên tiết lộ, là chúng ta phải chú ý đến vô số kho tàng ân sủng Thiên Chúa ban mỗi ngày; Thiên Chúa rất sung mãn trong việc ban ân sủng của Ngài cho chúng ta, đến nỗi chúng ta thực sự ‘gần như tình cờ’ vấp phải ân sủng của Ngài mọi lúc, mọi nơi. Vì vậy, chúng ta cần có một đôi mắt đức tin để nhận biết hành động của Thiên Chúa và một đôi tai nhạy bén để nghe được tiếng Ngài!

Một thông điệp khác qua hai dụ ngôn này là, một khi đã khám phá ra những ân huệ của Thiên Chúa, chúng ta còn phải nuôi dưỡng niềm khao khát trong lòng đối với nó; khao khát này phải mạnh mẽ đến mức chúng ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì Chúa muốn để có được chúng. Khám phá này được thực hiện qua việc cầu nguyện và kiếm tìm trong đức tin; sau đó, nó còn phải tuân theo lòng nhiệt thành và ý chí thúc đẩy bên trong, sao cho phù hợp với điều Chúa muốn. Không dừng lại đó, chúng ta còn phải tiếp tục làm giàu điều mình nhận được và chia sẻ cho người khác.

Kho tàng mà ‘gần như tình cờ’ chúng ta tìm được mỗi ngày không chỉ là các ân huệ hồn xác, ân sủng Thánh Thần, hoặc Lời Chúa, nhưng còn là một con người, đó là Đức Giêsu Kitô. Ngài là Tin Mừng, là Thiên Chúa, một Thiên Chúa mà Cựu Ước gọi là Đấng Ngàn Trùng Chí Thánh, đúng như Thánh Vịnh đáp ca hôm nay tuyên xưng, “Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, Ngài quả là Đấng Thánh!”, “Đấng mà không ai nhìn thấy Ngài lại có thể sống”, nhưng cũng là Đấng sẵn sàng tỏ mình cho những ai Ngài yêu thương. Bài đọc Xuất Hành hôm nay nói đến những cuộc gặp gỡ của Đấng Chí Thánh ấy với bạn thân Ngài là ông Môisen; Môisen, mỗi khi đàm đạo với Thiên Chúa, “mặt ông sáng láng rực rỡ” đến nỗi, trước dân chúng, “Ông phải lấy khăn che mặt lại”.   

Anh Chị em,
Chúa Giêsu chính là Kho Tàng đích thực! Lịch sử Giáo Hội cho thấy, không chỉ là ngẫu nhiên và ‘gần như tình cờ’, đã có những con người gặp Ngài; nhưng thực sự, đã có những con người “đi tìm” Ngài và khám phá Ngài. Biết Chúa Giêsu, gặp gỡ Ngài cách cá vị, họ bị quyến rũ, bị lôi cuốn bởi quá nhiều điều tốt lành, quá nhiều chân lý, quá nhiều vẻ đẹp, và tất cả… với sự khiêm nhường và giản dị đến tuyệt vời từ nơi con người Ngài... Vì vậy, thế giới không ngạc nhiên chứng kiến ‘những chiếc bóng đổ’ theo Ngài. Đó là những con người đã thay đổi lối sống một cách hiệu quả; họ tiếp tục làm những gì đã làm trước đó, nhưng họ đã là một con người khác; họ được tái sinh; họ đã tìm thấy điều mang lại ý nghĩa, mang lại hương vị, mang lại ánh sáng cho vạn vật… Vì thế, họ thậm chí là vất vả, thậm chí là đau khổ, và thậm chí chết vì Ngài, Kho Tàng của các kho tàng!

Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin mở mắt, mở tai con, để con có thể nghe thấy cùng khám phá tất cả những kho tàng Chúa thương ban tặng; xin đừng bao giờ để con coi hồng ân Chúa là những gì đương nhiên, và một điều gì đó chỉ là ‘gần như tình cờ’; hay tệ hơn, là do công lênh của con”, Amen.

Tác giả bài viết: Lm. Minh Anh, Tgp Huế