Mừng kính Chúa Giêsu lên trời

Mừng kính Chúa Giêsu lên trời
"Người lại còn hạ mình vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên thập gía. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu"( Pl 2,8-9)
Lm. Daminh Nguyễn ngọc Long 5/4/2016

Hằng năm toàn thể Hội Thánh Công Giáo mừng lễ Đức Chúa Giêsu lên trời.

Vậy đâu là nguồn gốc lịch sử và đức tin của ngày lễ mừng này?

Trong kinh Tin Kính chúng ta đọc tuyên xưng: „ Người lên trời, ngự bên hữu Đức Chúa Cha.“.

Lời tuyên xưng đức tin đặt trên nền tảng lời Kinh Thánh thuật lại trong Phúc âm theo thánh Luca 24, 50-53 và nơi sách Công vụ Tông Đồ 1, 1-11.

Cả hai đoạn Kinh Thánh thuật lại thời điểm cùng cung cách và nơi chốn Chúa Giêsu lên trời: 40 ngày sau khi Chúa Giêsu sống lại, ở thành Gierusalem, có đám mây quyện cất cùng hai Thiên Thần hộ vệ đưa Chúa Giêsu lên trời cao.

Lễ Chúa Giêsu lên trời có ý nghĩa sâu rộng trong đức tin đạo Công Giáo về khía cạnh thần học ngày cánh chung, ngày sau cùng.

Thánh Phaolô trong thư gửi Gíao đoàn Philippe đã viết về việc Chúa Giêsu được Thiên Chúa Cha cắt nhắc đưa lên cao:

„ Người lại còn hạ mình vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên thập gía. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. „ ( Pl 2,8-9)

Đức tin vào Chúa Giêsu lên trời ngay vào thời khởi đầu Kitô giáo đã được cáo Giáo phụ viết trong các bản văn như nơi Giáo phụ Polykarp thành Smyrna, Justin và Irene thành Lyon.

Từ thế kỷ thứ ba sau Chúa Giêsu giáng sinh đã nói đến Chúa Giêsu lên trời trong Hội Thánh Công Giáo Roma. Đến năm 325 và năm 381 dựa trên nền tảng đó, Kinh tin kính các Thánh Tông đồ và Công đồng Nicea đã viết lại thành văn bản tuyên tín:
Lateinisch:
„et resurrexit tertia die secundum scripturas,
et ascendit in cælum,sedet ad dexteram Patris,
et iterum venturus est cum gloriaiudicare vivos et mortuos,
cuius regni non erit finis;“

„ Ngày thứ ba Người sống lại như lời Thánh Kinh. Người lên trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha, và người sẽ trở lại trong vinh quang, để phán xét kẻ sống và kẻ chết, nước Người sẽ không bao giờ cùng tận.“

Phụng vụ lễ trọng mừng kính Chúa Giêsu lên trời có từ năm 383 ở Gierusalem. Dựa theo phúc âm Thánh Luca, lễ mừng kính vào ngày thứ Năm, 40 ngày sau lễ Chúa Giêsu phục sinh, và 10 ngày trước lễ Đức Chúa Thánh Thần hiện xuống.

Theo tập tục nếp sống từ xưa bên Âu Châu, ba ngày trước lễ mừng Chúa Giêsu lên trời là ba ngày rước kiệu cầu mùa. Khi đi rước kiệu qua cánh đồng, qua khu nhà cửa sinh sống, kinh cầu các Thánh được đọc xướng xin chúc lành của Chúa qua lời chuyển cầu của các Thánh cho mùa màng, cho đời sống con người.

ỞGierusalem trên vùng núi cây dầu có nhà nguyện Chúa Giêsu lên trời. Tương truyền nơi đó ngày xưa Chúa Giêsu đã đứng khi lên trời. Trong ngôi nhà nguyện bây giờ thuộc Hồi Giáo có dấu vết chân Chúa Giêsu đứng còn in trên mặt đất khi Người về trời.

Lễ mừng kính Chúa Giêu lên trời là lễ mừng hướng lên trời cao. Trời cao không chỉ nơi trên cao, nhưng trời che phủ, nâng đỡ mặt đất.

„ Phải chăng tôi cho rằng tôi phải chống đỡ trời, hay tôi nhận ra rằng trời che chở nâng đỡ tôi? Người nào tin tưởng rằng trời che chở nâng đỡ mình, người đó đang gần sát với nền tảng căn bản đời sống của mình. Và từ căn bản đó, tâm trí đầu óc, trái tim tâm hồn, chân tay thân thể họ được tự do bằng an trong cung cách nếp sống tình liên đới với mọi người.“ ( F. Kamphausen).

Lễ Chúa Giêsu lên trời 2016

 
Lm. Đaminh Nguyễn ngọc Long
Nguồn tin: vietcatholic.com