ĐIẾC - CÂM
- Thứ bảy - 08/09/2018 22:15
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
ĐIẾC - CÂM
Mc 7,31-37
*****
Điếc - câm lạc lỏng chơi vơi
Cô đơn lẻ bóng bỏ rơi quê nhà?!
Chị đi, anh lại, em qua
Bà con lối xóm tránh xa sợ phiền
Giê-su thấu hiểu nỗi niềm
Pha-ta, con hãy dứt liền bệnh riêng!
Niềm vui òa vỡ thánh thiêng
Vững tin Chúa cứu con riêng của Ngài.
Vâng lời Chúa bảo không sai
Chúa không thể phụ những ai kiên trì.
Người đời xem đã bỏ đi
Chúa luôn xem trọng những gì loại ra
Điếc câm tàn phế không ngoa,
Một Lời, Chúa cứu loan xa tin lành!
Vững tin, can đảm, chân thành
Loan tin Thiên Chúa nhân lành xót thương.
****
Gẫm suy soi xét mọi đường
Lễ, kinh, thường trực Giáo đường mến thương
Dán tên nhãn mác tình thương,
Tự hào nhân chứng đời thường hẳn hoi!
Khẩn xin khản tiếng mất rồi.
Nhưng im như điếc trước người lầm than!
Đợi chờ chia sẻ ủi an
Biệt tăm vọng tưởng bẽ bàng chờ mong
Bỗng đâu khẽ tiếng ngọt trong,
Bề cao chức lớn chỉ mong bạc tiền?
Xây đài, dựng tháp liên miên.
Xót lòng bọ chét cuồng điên xoay vòng
Than ôi thời đại viễn thông
Tin nhanh như chớp, sao không trả lời!
Ngôi Hai Giáng thế cứu đời
Ai người kiên vững sống đời cậy trông!?
Cất lời niềm mở hiệp thông
Tai nghe Lời Chúa, miệng lòng ca khen
Dựa vào tình Chúa, ơn Trên
Không chờ quyền thế ở trên trần đời.
Một lòng cậy dựa vào Lời
Chờ ngày hưởng phước đời đời thiên thu!