MÁNG CỎ NHỎ

MÁNG CỎ NHỎ
Máng Cỏ Nhỏ Giữa đêm đông giá lạnh Bé Hài Đồng rét run, Bởi những trận cuồng phong Các triết thuyết gần xa,
Máng Cỏ Nhỏ
 
Giữa đêm đông giá lạnh
Bé Hài Đồng rét run,
Bởi những trận cuồng phong
Các triết thuyết gần xa,
Cố đẩy lui Thiên Chúa
Cho Ngài vào quá khứ,
Đẩy Ngài vào lịch sử
Đóng Ngài trong pho sách.
Những phát minh khoa học
Nền kỷ thuật văn minh,
Toàn cầu hoá kinh tế,
Vĩ mô rất thành công,
Vi mô lại khốn cùng.
Đây cơ chế thị trường
Song sinh cặp con hư:
Đứa nóng lòng kiếm tiền,
Đứa cắm đầu hưởng thụ
Có chiều hướng gạt bỏ,
Thần thiêng khỏi dòng đời.
 
Con biết Chúa đơn côi,
Con biết Ngài lạnh giá,
Con biết Ngài rét run.
Con xin là máng cỏ,
Nho nhỏ nhưng ấm êm,
Là cọng rơm khô mềm
Dâng Ngài chút hơi ấm,
Giữa băng giá cuộc đời
Ngài hướng nhìn về con
Như thầm mong tìm thấy
Một đáp trả tình Ngài
Trong quỹ đạo Đức Tin,
Và hào quang Đức Mến.

Tác giả bài viết: Maria Trịnh Thị Hương