MARIA, NGƯỜI NỮ THÁNH THỂ
- Thứ sáu - 23/12/2016 21:24
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
Maria, Người Nữ Thánh Thể
Ôi Maria mẹ có hay chăng
Khi Sứ Thần đến truyền tin cho Mẹ,
Là phút giây muôn Thiên sứ lắng nghe,
Tinh tú xôn xao, Triều thần nín thở,
Con người run sợ, đất trời vỡ lỡ,
Mẹ có thuận lòng cộng tác cứu độ?
Dù rất thích hồn trinh trắng điểm tô,
Mẹ XIN VÂNG theo kế hoạch Chúa Trời,
Trần thế reo vang rộn rã khắp nơi,
Mẹ mở màn cho Tân Ước nở hoa,
Ngàn năm cách biệt, đất trời nay giao hòa,
Và lúc đó Thánh Thể Chúa bắt đầu,
Và tình khúc Cứu độ được khởi tấu,
Mẹ cung kính thờ lạy Cha trong lịng
Rất mực yu thương hết tình kính trọng
Thiên Chúa làm Người, mầu nhiệm rất thánh.
Rồi 33 năm sau, đồi Calvê hoang lạnh,
Mẹ lặng yên ĐỨNG dưới chân Thập Giá,
Từng vần XIN VÂNG đáp lại Chúa Cha,
Từ lưỡi đòng đâm trái tim Con Mẹ,
Khai sinh Giáo Hội mà Mẹ chở che,
Nếu Mẹ đáp KHÔNG trước lời Sứ Thần,
Nhân loại chắc còn đợi Ngôi Hai giáng trần,
Và vũ hoàn còn trầm kha tăm tối,
Con người sống trong lao tù tội lỗi.
E-Va mới Xin Vâng, lịch sử sang trang,
Trơ về cội nguồn tạo dựng hồng hoang,
Rất hoang sơ, chưa điêu ngoa gian dối,
Còn tươi vui trong sáng, chưa cằn cỗi.
Con A men khi rước lễ mỗi ngày
Đấng Mẹ cưu mang bồng bế trên tay,
Đang hiện diện trong bánh thơm rượu quý,
Ngự vào lòng con ngổn ngang tội lụy
Ngài ân cần điểm tô thành cung điện,
Ba Ngôi Thiên Chúa không chê bần tiện
Biến hồn con thành bài ca cảm tạ,
Như Magnificat ca ngợi thiết tha,
Reo vang lên một khúc ca hoà tấu,
Khi mang Chúa đến cho nhân loại lần đầu.
Trinh Hương
Ôi Maria mẹ có hay chăng
Khi Sứ Thần đến truyền tin cho Mẹ,
Là phút giây muôn Thiên sứ lắng nghe,
Tinh tú xôn xao, Triều thần nín thở,
Con người run sợ, đất trời vỡ lỡ,
Mẹ có thuận lòng cộng tác cứu độ?
Dù rất thích hồn trinh trắng điểm tô,
Mẹ XIN VÂNG theo kế hoạch Chúa Trời,
Trần thế reo vang rộn rã khắp nơi,
Mẹ mở màn cho Tân Ước nở hoa,
Ngàn năm cách biệt, đất trời nay giao hòa,
Và lúc đó Thánh Thể Chúa bắt đầu,
Và tình khúc Cứu độ được khởi tấu,
Mẹ cung kính thờ lạy Cha trong lịng
Rất mực yu thương hết tình kính trọng
Thiên Chúa làm Người, mầu nhiệm rất thánh.
Rồi 33 năm sau, đồi Calvê hoang lạnh,
Mẹ lặng yên ĐỨNG dưới chân Thập Giá,
Từng vần XIN VÂNG đáp lại Chúa Cha,
Từ lưỡi đòng đâm trái tim Con Mẹ,
Khai sinh Giáo Hội mà Mẹ chở che,
Nếu Mẹ đáp KHÔNG trước lời Sứ Thần,
Nhân loại chắc còn đợi Ngôi Hai giáng trần,
Và vũ hoàn còn trầm kha tăm tối,
Con người sống trong lao tù tội lỗi.
E-Va mới Xin Vâng, lịch sử sang trang,
Trơ về cội nguồn tạo dựng hồng hoang,
Rất hoang sơ, chưa điêu ngoa gian dối,
Còn tươi vui trong sáng, chưa cằn cỗi.
Con A men khi rước lễ mỗi ngày
Đấng Mẹ cưu mang bồng bế trên tay,
Đang hiện diện trong bánh thơm rượu quý,
Ngự vào lòng con ngổn ngang tội lụy
Ngài ân cần điểm tô thành cung điện,
Ba Ngôi Thiên Chúa không chê bần tiện
Biến hồn con thành bài ca cảm tạ,
Như Magnificat ca ngợi thiết tha,
Reo vang lên một khúc ca hoà tấu,
Khi mang Chúa đến cho nhân loại lần đầu.
Trinh Hương