CÓ MỘT CHIẾC VÒNG
Nếu chúng ta đủ dũng mãnh để yêu, đủ mạnh mẽ để tha thứ, đủ rộng lượng để vui mừng vì hạnh phúc của người khác, và đủ khôn ngoan để hiểu rằng hạnh phúc có cho tất cả mọi người. Chúng ta sẽ tận hưởng cảm giác hoàn toàn sung sướng mà không có một sinh vật nào có được.
Có một chiếc vòng bị cắt đi một mảnh hình tam giác, cái vòng muốn được trọn vẹn, không thiếu mẫu nào, nên lang thang tìm kiếm mảnh thất lạc nhưng vì nó không hoàn hảo nên chỉ có thể lăn đi rất chậm. Nó chiêm ngưỡng những bông hoa trên đường. Nó tán gẫu với những con sâu. Nó tận hưởng ánh mặt trời. Nó đã thấy rất nhiều mảnh vỡ khác nhau nhưng không có cái nào là vừa với nó. Và nó để lại tất cả trên đường rồi tiếp tục cuộc tìm kiếm.
Một ngày kia, chiếc vòng tìm thấy một mảnh rất vừa vặn. Thật hạnh phúc! Giờ đây nó có thể toàn vẹn không thiếu chút gì. Nó lắp lại cái mẩu đã mất và bắt đầu lăn. Bây giờ đã là một cái vòng hoàn hảo và nó có thể lăn rất nhanh, quá nhanh để có thể lưu ý đến những bông hoa và nói chuyện cùng lũ sâu. Và khi chiếc vòng nhận ra thế giới đổi khác như thế nào khi nó lăn quá nhanh, nó dừng lại, vứt bỏ mảnh vỡ vừa mới tìm được lại bên đường và tiếp tục lăn chậm rãi.
Câu chuyện mang lại bài học khá kỳ lạ: Chúng ta càng trở nên toàn vẹn hơn khi mất đi hãy bỏ lỡ một cái gì đó. Trên một phương diện nào đó, một người có tất cả mọi thứ là một người đáng thương. Người ấy sẽ không bao giờ có được niềm vui thú để khát khao, để hy vọng và nuôi dưỡng tâm hồn mình bằng những ước mơ về một điều tốt đẹp hơn. Người ấy sẽ không bao giờ có được một ai đó yêu thương cho người ấy cái người ấy luôn mong muốn mà không bao giờ có. Một con người sống toàn vẹn là một con người biết rằng để vượt qua những thảm kịch và tồn tại, là người có thể thất bại mà vẫn cảm thấy bình an, mình đã thoát ra khỏi điều tồi tệ nhất mà vẫn nguyên vẹn.
Cuộc sống thật sự như một mùa bóng, ở đó ngay cả đội bóng giỏi nhất cũng có thể thua 1/3 số trận nó tham dự ngay cả đội bóng tệ hại nhất cũng có giờ phút huy hoàng. Mục tiêu của chúng ta là có nhiều trận thắng hơn là thất bại. Hãy tin tưởng rằng cái mà cuộc sống đòi ở ta không phải là “HÃY HOÀN HẢO”, không phải là “ĐỪNG BAO GIỜ MẮC SAI LẦM” mà là “HÃY TOÀN VẸN”.
Và cuối cùng nếu chúng ta đủ dũng mãnh để yêu, đủ mạnh mẽ để tha thứ, đủ rộng lượng để vui mừng vì hạnh phúc của người khác, và đủ khôn ngoan để hiểu rằng hạnh phúc có cho tất cả mọi người. Chúng ta sẽ tận hưởng cảm giác hoàn toàn sung sướng mà không có một sinh vật nào có được.
Ý kiến bạn đọc