LÝ TƯỞNG
Con người sống giữa những điều cụ thể, nhưng điểm nhắm của họ thì xa hơn những gì có thể chạm được.
Một vị thầy đã dạy môn sinh rằng người ta không thể sống nếu thiếu lý tưởng, thiếu mục đích hay một điều không tưởng nào đó. Để giải thích cho điều không tưởng, vị thầy chỉ cho chàng thanh niên gan dạ đường chân trời màu xanh: “Kia là nơi con phải tới. Đó là mục đích của con”.
Chàng trai lên đường, nhắm thẳng đến đường cong chân trời ấy mà tiến bước. Khi chạm đến đỉnh những ngọn đồi mà trước đó chàng thấy đường chân trời, thì dường như đường cong ấy lại dời ra, đứng ở phía trên rặng núi.
Chàng trai lại tiếp tục cuộc hành trình, nhưng đường chân trời ấy lại ở phía sau rặng núi và kết thúc ở cuối đồng bằng rộng mênh mông.
Thất vọng, chàng trở về nhà gặp lại vị thầy.
“Thưa thầy, con thấy khi mình đi được mười bước thì chân trời cũng dời ra sau mười bước. Như thế thì dù có bước đi thế nào con cũng không thể đến đích được!”.
_ “À, ra thế, vậy thưa thầy, điều không tưởng có ích lợi gì?”.
_ “Nó ích lợi ở điều này, đó là làm cho người ta luôn phải tiến về phía trước”.
Sứ điệp cho bạn:
Con người sống giữa những điều cụ thể, nhưng điểm nhắm của họ thì xa hơn những gì có thể chạm được. Tuy nhiên, chủ nghĩa thực dụng hiện nay đã làm cho người ta chỉ nhìn thấy những gì trần trụi và gần như trước mắt, mà đánh mất khả năng thưởng thức những lung linh, cao thượng của cuộc đời. Họ dừng lại trên những gì tạm bợ.
Khi ai đó không chịu chạy nữa thì cả dòng sông cũng trở thành đầm lầy với anh ta.
Ý kiến bạn đọc