MỘT CỬ CHỈ ĐẸP
Một câu nói đơn giản, một hành động nho nhỏ, đã cải biến một con người
Trong phòng ký túc xá, khi tất cả mọi người đều đang chìm trong giấc ngủ trưa, duy chỉ còn lại một cô bé nằm ở giường số 3 là thức. Cô bé đứng dậy, rón rén đi đến bên cạnh đầu giường bạn nữ ở giường số 1, sau khi nhìn thoáng qua mọi người, cô bé nhẹ nhàng cầm lấy túi bột giặt của bạn đổ vào trong chậu giặt quần áo của mình. Sau khi làm xong một loạt các động tác rồi lại trở về giường, quay đầu nhìn sang giường số 1 thấy tư thế bạn gái không hề thay đổi, vẫn còn đang ngủ say.
Buổi chiều ngày hôm sau, cô bé giường số 3 giặt quần áo, khi cầm túi bột giặt của mình lên, chợt cảm thấy tay rất nặng. Cô bé nghĩ: “Thật không thể nào! Túi bột giặt của mình chỉ còn lại có một chút cơ mà, sao bên trong chiếc túi này lại đầy bột giặt, mùi hương thơm mát, hơn nữa mùi hương này không giống mùi bột giặt của mình”. Cô bé nhìn kỹ lại cái túi, hoàn toàn chính xác, đúng là nhãn hiệu mà cô bé thường mua.
Lúc cô bé ấy từ trong nhà vệ sinh đi ra, liếc mắt nhìn thấy túi bột giặt của bạn giường số 1 đã cạn sạch; bạn ấy còn đang nhìn mình và nở một nụ cười. Đột nhiên, cô bé thấy như có một vật gì đó chặn lại nơi cổ họng.
Mười năm sau, trong một lần gặp mặt bạn cũ, cô gái đã từng nằm ở giường số 1 và cô gái nằm ở giường số 3 ngồi cạnh nhau.
Cô gái ở giường số ba 3 nói với bạn của mình: “Thật lòng cảm ơn hành động của bạn, lòng khoan dung độ lượng của bạn đã cải biến mình, cũng là đã cứu rất nhiều mạng sống!”.
Bạn nữ giường số 1 tròn mắt ngạc nhiên, không hiểu, cô bạn giường số 3 liền nói tiếp:
“Có một cô bé bước vào tiệm tạp hóa ven đường mua một chai dầu gội đầu có giá rẻ nhất, kết quả là khi gội đầu không có bọt nên bị các bạn giễu cợt.
Cô bé ấy để chiếc bánh bao của bữa ăn sáng đến chiều ăn, kết quả là chiếc bánh bị biến mùi mà cô ấy vẫn gặm ăn, khiến các bạn cười châm biếm rằng thần kinh có vấn đề.
Cô bé ấy còn mặc chiếc áo khoác màu nâu của cha mình cho đỡ lạnh, kết quả bị các bạn cười chê là thằng hề.
Cô bé ấy đến quán cơm chỉ mua cơm trắng rồi xin thầy giáo chút nước để ăn, kết quả là bị các bạn cười và cho là khác loài!….
Cô bé ấy không thích bất kể thứ gì ở trường học mà chỉ nhận được sự lạnh lùng và châm biếm. Rất nhiều lần, cô tưởng tượng ra cảnh mình cầm một chiếc kéo và xông lên phía trước mà đâm. .., cho đến khi phát hiện ra túi bột giặt của mình đã được ai đó đổ đầy!
Cảm ơn bạn đã cải biến tôi, và cũng vì thế mà cứu được rất nhiều mạng sống! Không thì có khả năng tôi đã giống như Mã Gia Tước mất rồi!”. (Mã Gia Tước là sinh viên khoa Sinh Đại học Vân Nam, năm 2004 đã giết 4 bạn sống cùng ký túc xá vì xích mích).
Bạn nữ giường số 1 vừa cười vừa nói: “Nguy hiểm thật!, hóa ra thiếu chút nữa thì mình đã chết từ 10 năm trước rồi!, đừng cảm ơn mình, hãy cảm ơn mẹ của mình. Thực ra, lúc bạn lén lút lấy túi bột giặt của mình đổ vào chậu quần áo của bạn, mình đã nhìn thấy hết. Mình không biết phải làm thế nào, nên đã bí mật gọi điện thoại về cho mẹ, mẹ nói với mình rằng: “Nếu như bột giặt của con còn rất nhiều, con có lấy trộm của người khác không?” Mình đã nói là không. Mẹ còn nói tiếp: “Nếu như bột giặt của con còn rất nhiều, con có thể chia sẻ một chút cho người đang cần!”, cứ như thế, mình đem bột giặt của mình đổ cho bạn.”
Bạn nữ giường số 3 nước mắt giàn dụa trên khuôn mặt.
Một câu nói đơn giản, một hành động nho nhỏ, đã cải biến một con người. Hơn nữa còn cứu vãn một số sinh mệnh có thể bị đâm chết, bao gồm cả tính mạng của mình! Đừng bao giờ xem nhẹ sức mạnh của “đối xử lương thiện”! Với tư cách làm cha làm mẹ, chúng ta hãy đem điều này giáo dục cho con cháu của mình nhé!
Ý kiến bạn đọc