Bốn mươi ngày, lặng thầm trong chay tịnh
Bén rễ sâu, nơi Lời Chúa yêu thương
Sống tình thương, trong những ngày học hỏi
Trường Thánh Thần, thao luyện cách yêu thương
Bốn mươi năm, nửa đời người xuôi ngược
Cảnh lưu đày, dân Chúa đã kinh qua.
Sao đời ta, tu mãi chẳng mặn mà
Cảnh lưu đày, đang trói buộc đời ta!
Bốn mươi giây, hồi tâm trong vội vã,
Mảnh đời tu, chắp vá chẳng đủ đầy
Giờ nguyện gẫm, xé từng giây vỡ vụn
Nghe tâm hồn, ôi trống vắng làm sao!
Bốn mươi giờ, ở bên Chúa mùa chay,
Sao không thể, níu hồn tôi trở lại
Đã quá xa, mang nặng nỗi phiền hà
Lao vào đời, lận đận chốn bôn ba
***
Này Con ơi, Ta đau xót trong lòng
Bốn mươi mùa, Ta bên cạnh với con
Con chẳng thấy, chẳng nhìn Ta một chút
Ta đợi con, đợi mãi cả cuộc đời!!
Vâng lạy Chúa, bốn mươi lần xin hứa
Chữ bốn mươi, như biểu tượng tròn đầy
Con sám hối, con trở về bên Chúa
Bốn bốn mùa tập mãi mãi yêu thương!!!
học hỏi, thao luyện, nửa đời, mặn mà, trói buộc, hồi tâm, vội vã, tâm hồn, làm sao, không thể, trở lại, phiền hà, lận đận, bôn ba, nhức nhối, u ám, một chút, cuộc đời, hứa chữ, sám hối, trở về
Ý kiến bạn đọc