Được tin Chúa gọi Chị đi!
Giã từ cõi tạm sum vầy thiên thu!
Những lần rét lạnh sương mù
Cộng đoàn Đà Lạt âm u về chiều
Chị xin đâu đó thật nhiều
Áo len - áo gió chia đều vùng sâu
Da đen-da trắng hai mầu
Buồn vui hòa lẫn kinh cầu phút giây
K’Ho, dân tộc nói ngay
Cái sơ nho nhỏ thật hay giúp mình!
Khăn len quàng cổ xinh xinh
Đủ màu xanh đỏ họa hình cô tiên
Cám ơn sơ nhỏ sơ hiền
Đồng hành năm tháng bút nghiên đôi dòng
Bệnh đau làm Chị thức ròng
Năm canh tỉnh giấc, quấy lòng chẳng yên
Sống chung ảnh hưởng người bên
Chấp chi người bệnh, nào khuyên ích gì!?
Giờ nầy Chị đã ra đi
Kinh cầu để lại buồn ghi đôi lời
Mỗi người, mỗi cảnh, mỗi nơi
Hợp tan, ly biệt đến thời cũng đi
Ai nào chấp chước làm chi
Người còn thanh thản, người đi an bình.
Vết thương nếu có thưa trình
Thôi thì hòa giải chúng mình huề chung
Chị đi, đến lượt em cùng
Nào ai tránh khỏi thẩm cung trước tòa
Nhớ lòng Chúa xót hải hà
Nhớ tình Chúa xuống chan hòa đời ta
Đêm nay canh thức lời ca
Sáng mai tiễn biệt về nhà thiên thu
Nhớ nhau kinh nguyện lời cầu
Cảm thông, tha thứ chờ nhau sum vầy
Chị em thảy có một ngày
Thiên đàng điểm hẹn sum vầy tạ ơn.
Ý kiến bạn đọc